We Are Family
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
We Are Family

http://mp3.zing.vn/bai-hat/We-Are-Family-The-Chipmunks/IW7D7BO6.html Nơi Bạn Chia Sẻ Những Cảm Xúc. Bộc Lộ Tài Năng Viết Truyện Và Tìm Kiếm Một Gia Đình Ảo....

Đăng Nhập

Quên mật khẩu



Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Keywords

2013  2012  

Latest topics
» Map box Chiêm tinh - Bói toán [Update ngày 12 - 11- 2013]
[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song EmptyWed Nov 13, 2013 6:17 pm by ♥Yuki♥

» Map Box Ẩm thực [Updating]
[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song EmptyThu Oct 10, 2013 2:27 pm by ♥Yuki♥

» Map Box Âm nhạc [Updating]
[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song EmptySun Oct 06, 2013 10:38 am by ♥Yuki♥

» Map Box Ảnh đẹp [Updating]
[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song EmptyWed Oct 02, 2013 5:49 pm by ♥Yuki♥

» [House] YuKin couple (Yuki@Kin)
[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song EmptyWed Sep 25, 2013 10:11 am by ♥Yuki♥

» Map box Cuộc sống (Update ngày 19 - 9 - 2013)
[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song EmptyThu Sep 19, 2013 11:22 am by ♥Yuki♥

» Yêu cầu - Thắc mắc - Góp ý - Kiện cáo - Quản lý (Update ngày 4 tháng 8 năm 2013)
[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song EmptyTue Sep 17, 2013 3:45 pm by The soul of the wind

» [Fiction] Có phải gặp em và yêu em là định mệnh
[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song EmptySun Sep 08, 2013 7:31 am by ♥Yuki♥

» Chòm sao nào trời sinh thu hút lẫn nhau?
[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song EmptySat Sep 07, 2013 3:54 pm by ♥Yuki♥

Top posting users this month
No user

Thống Kê
Hiện có 3 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 3 Khách viếng thăm

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 34 người, vào ngày Mon Sep 20, 2021 5:51 am

You are not connected. Please login or register

[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song

4 posters

Bạn thấy bài viết này như thế nào?

[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song I_vote_lcap67%[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song I_vote_rcap 67% [ 2 ]
[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song I_vote_lcap33%[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song I_vote_rcap 33% [ 1 ]
[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song I_vote_lcap0%[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song I_vote_rcap 0% [ 0 ]
Tổng số bầu chọn : 3

Poll closed

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

The soul of the wind

The soul of the wind
New Mem
New Mem

Tên truyện: 12 chòm sao và những thế giới song song
Tác giả: The soul of the wind (Yết Yết)
Disclaimer: Các nhân vật trong truyện không thuộc về tôi nhưng số phận của họ do tôi quyết định.

Thể loại truyện: Action, Adventure, Drama, Love Polygon, Super Power, Romance, Tragedy, Comedy/Humor, Fantasy, Supernatural. (Tôi vừa mới xác định, không biết khi viết có chính xác không nữa)
Độ dài truyện: longfic
Rating: K+
Tình trạng truyện: On - going
Tốc độ post: 2 tuần / chap

Warning: Không spam hay gây war trong topic, không comt dưới 15 chữ. Đây là lần đầu ta viết truyện nên mong mọi người đừng ném đá quá tay, tôi dỡ không nổi đâu.
( Author 's Note: nhân vật trọng tâm nhất của truyện này là Thiên Yết nên các độc giả đừng bất mãn hay thắc mắc vì sao các sự việc và diễn biến tâm trạng của Thiên Yết nhiều hơn các sao khác nhá! )



-------:-------:-------:------- ooOoo -------:-------:-------:------






[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song Tumblr_mqfvua1UGh1s4ge92o6_500







                  Summary:

       
         Vào năm xxxx, trái ngày càng xuất hiện những hiện tượng kì lạ. Các cuộc chấn động gần như động đất xảy ra triền miên, dù không gây tử vong nhưng số người bị thương là rất lớn. Ngoài ra, những căn bệnh lạ do những chấn động trên gây ra khiến con người trở nên cổ quái, hay bị ảo giác và hành động như người điên. Chính vì vậy, chính phủ đã bí mật điều tra và phát hiện ra rằng: những hiện trên có liên quan đến thế giới kì lạ khác tồn tại song song với thế giới của chúng ta. Do đó, họ đã lập ra học viện Minawari Merdorlla (viết tắt là M.M). Nhìn bề ngoài thì nó như 1 học viện nổi tiếng bình thường. Nhưng thực chất bên trong có 1 trụ sở bí mật đặc biệt, gọi là SLen (viết tắt là SL). Trụ sở này tập trung và chuyên đào tạo những thiên tài kiệt suất hay những người có khả năng đặc biệt nhằm giúp chính phủ điều tra về những hiện tượng xảy ra gần đây và về thế giới kì lạ trên.

~ End Summary ~


Link:
GTNV:
Nữ

Nam

Cháp 1: Lời nguyền của đêm trăng đỏ

Cháp 2: Ngày nhập học (part 1)



Được sửa bởi The soul of the wind ngày Thu Sep 05, 2013 2:26 pm; sửa lần 38.

Tina Miu

Tina Miu
New Mem
New Mem

Bạn thiếu những mục sau đây :

- Beta Reader (Cái này không cần thiết cho lắm, nhưng nếu bạn có ai Beta cho thì vui lòng điền mục này vào nhé ^^)

- Disclaimer (Thông báo rằng nhân vật có thuộc về tác giả hay không) :

- Thể loại truyện (Bạn vào Đây để tìm hiểu thêm)

- Độ dài truyện :

- Tình trạng truyện :

Và trước khi viết truyện, bạn nên vào đây để đọc kĩ Nội quy của Box nhé ^^

Hơn nữa, là Rating chứ không phải Ratting đâu bạn nhé! Là Summary chứ không phải Sumary . Theo mình nghĩ, bạn viết truyện thì không nên để phần “P/s” vì mình thấy mục này chỉ dành cho những bạn trẻ chat qua chat lại với nhau. Bạn có thể thay nó thành Author 's Note , okie?

Bạn vui lòng sửa hết những điều trên nhé. Sau 3 ngày mình sẽ coi lại. Mong bạn tuân thủ đúng nội quy của Box khi viết truyện.


Thân!

Tina Miu.

The soul of the wind

The soul of the wind
New Mem
New Mem

Giới thiệu nhân vật: (chỉ có hình tượng trưng thôi, còn tính cách nhân vật thì khám phá trong truyện nhá!)


Nữ:

Thiên Yết: (16 tuổi) chị của Thiên Bình


[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song Large




Thiên Bình: (12 tuổi) em Của Thiên Yết


[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song Large




Song Ngư: (12 tuổi) Bạn cùng lớp của Thiên Bình


[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song 94701249693761




Xử Nữ: (16 tuổi) Bạn cùng lớp của Thiên Yết và Nhân Mã


[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song 218132_1374748370_33822de0096010677b80d63e033cc3fa




Bạch Dương: (14 tuổi) Bạn cùng lớp với Bảo Bình


[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song Large




Cự Giải: (18 tuổi)


[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song Large-7-png



Được sửa bởi The soul of the wind ngày Thu Aug 22, 2013 2:16 pm; sửa lần 1.

♥Yuki♥

♥Yuki♥
Member
Member

Cảm ơn bạn đã sửa lại theo những gì Mod Tina yêu cầu. Nhưng vẫn cần nhắc thêm, phiền bạn lập bảng bầu chọn ở trên để bạn đọc like cho bạn. Vào Đây để biết thêm về cách tạo bảng. Bạn không được dùng quá 3 màu trong bài viết, sửa lại nhé. Thân!

Yuki Elizabeth

The soul of the wind

The soul of the wind
New Mem
New Mem

Nam:


Ma Kết: (16 tuổi) Anh họ của Song Tử và Song Ngư


[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song Render_anime_boy____by_afriellasan-d4pb629




Song Tử: (15 tuổi) Anh của Song Ngư


[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song B3vq




Sư Tử: (15 tuổi) Bạn cùng lớp của Song Tử


[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song 659306-bigthumbnail




Nhân Mã: (16 tuổi) Bạn cùng lớp của Xử Nữ và Thiên Yết


[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song 1342775266_anime-boy-clannad-okazaki-sad-Favim.com-162141




Bảo Bình: (14 tuổi) Bạn cùng lớp của Bạch Dương


[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song Vudm



Kim Ngưu: (16 tuổi) Bạn cùng lớp của Ma Kết


[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song 1366812963_20130308181437_dbfkc.thumb.600_0_large



Được sửa bởi The soul of the wind ngày Thu Aug 29, 2013 2:42 pm; sửa lần 1.

The soul of the wind

The soul of the wind
New Mem
New Mem

Cháp 1: Lời nguyền của đêm trăng đỏ


Khi màng đêm đã phủ kín bầu trời
Khi bản nhạc của sự chết chóc cất lên
Lời nguyền của đêm trăng đỏ được bắt đầu.



[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song Cpsb

         
         
         - A, sinh rồi, cuối cùng cũng sinh rồi! Chúc mừng nương nương, là một tiểu công chúa nhỏ đáng yêu! - Cô người hầu vui mừng vừa nói vừa quấn khăn cho đứa bé tròn trịa, đáng yêu.

         Đứa bé này vừa sinh ra đã nín thít, không khóc. Đôi mắt to tròn ương lên nhìn, làn da trắng mịn không tỳ vết, đứa bé như nột thiên thần nhỏ đáng yêu. Nhưng trên người cô nhóc này có khí lạnh nên không khỏi khiến cho cô người hầu rùng mình. Sau đó, khuôn mặt của cô nhóc chợt đanh lại, sát khí trên con người bé nhỏ này tỏa ra một cách đáng sợ. Lúc này nhìn đứa bé như một con ác quỷ nhưng lại có tinh khí của thiên thần. Cô người hầu tự nhiên luống cuống tay chân không biết phải đặt đứa bé ở đâu nhưng cũng không muốn giữ đứa bé nữa. Không hiểu tại sao nhưng bây giờ cô rất sợ và lo lắng, trán cô đổ mồ hôi, tay thì lạnh buốt, trái tim như thắt lại. Cô nhìn chằm chằm vào đôi to tròn mắt đứa bé. Đôi mắt lạnh giá của sự chết chóc tái hiện lại những cảnh đau khổ mà trước đây cô người hầu phải chịu dựng, trải qua. Tưởng như sắp chết đến nơi, cô người hầu nín thở nhìn đứa bé một cách đau đớn.

         - Tiểu Miêu,…cho ta…ôm đứa bé nào! - Vị phu nhân nằm trên giường cất tiếng lên một cách khó nhọc. Cô người hầu bừng tỉnh đưa đứa bé cho vị phu nhân. Khuôn mặt đầy sát khí của đứa bé chợt dịu lại khi ở trong tay người mẹ của mình. Cô nhóc mỉn cười rồi ngủ say trong lòng mẹ. Cô người hầu thoáng ngạc nhiên rồi ra ngoài báo tin mừng cho mọi người. Nhưng khi vừa bước ra khỏi phòng, cô thấy mọi người đang lo sợ nhìn lên bầu trời, cô bất giác nhìn theo và thực sự bất ngờ khi trăng hôm nay lại to tròn và có màu đỏ của máu, của sự chết chóc…



-------:-------:-------:------- ooOoo -------:-------:-------:-------


                Ở ngoại ô Emiliwar.

        - Tiểu thư…tiểu thư…, mau về thôi! Trăng đã bắt đầu chuyển sang màu đỏ rồi, ta mau về thôi - Một cô người hầu trẻ trung, xinh đẹp đang lo lắng, hối hả giục một đứa bé gái khoảng chừng 4 tuổi đang ngắt hoa. Đứa bé có một khuôn mặt thiên thần, làn da trắng nõn, mái tóc nâu đen xõa dài ngang lưng. Ai vừa mới nhìn cô bé thì đã có thiện cảm nhưng họ không dám đến gần nó vì ở trên con người như thiên thần ấy lúc nào cũng có khí lạnh. Nó khiến người ta cảm mến nhưng phải tránh xa. Do đó, đôi mắt to tròn và trong veo của nó luôn lạnh lẽo và phảng phất một nỗi buồn nào đó.

        - Không, Miêu Miêu tỷ tỷ về trước đi. Ta muốn ở lại chơi thêm chút nữa, hôm nay là sinh nhật muội mà. Sao cứ đến sinh nhật muội thì không ai cho muội đi chơi vậy? - Nó giận dỗi quay phắt người đi, cái miệng cứ chu lên trông thật dễ thương. Cô người hầu thấy dáng điệu của nó liền phì cười nhưng không khỏi vội vàng giục cô nhóc tiểu thư lém lỉnh - Thôi nào tiểu thư, tiểu thư mà không về thì nương nương sẽ giận đấy. Tiểu thư cũng không muốn nương giận phải không nào! À, nương nương có nói với nô tỳ là nếu tiểu thư về sớm thì sẽ có bất ngờ đó.

        Đúng như dự đoán của cô người hầu, cô nhóc vừa nghe thế nhảy lên, kéo tay cô chạy về. Cô người hầu vừa vui thầm vừa cảm thấy hơi bất an. Cô mong sao là về kịp trước khi trăng chuyển sang màu đỏ hoàn toàn.

        - Mẹ ơi, con về rồi! - Vừa về tới nhà, nó đã la lên. Nó tò mò không biết sẽ có bất gì cho mình. Nó nghĩ là hôm nay cha sẽ trở về thăm nó. Nó muốn dược gặp cha lắm, từ nhỏ đến giờ nó chưa được gặp cha lần nào cả. Mỗi lần nó hỏi mẹ cha con đâu rồi thì mẹ nó lại trả lời là cha con đang làm việc ở một nơi rất xa, khi nào con lớn thì cha con sẽ về thăm con. Vì thế, nó muốn phải lớn thật nhanh để gặp cha và nó mong hôm nay cha sẽ trở về với nó.

        - Yết Nhi, con về rồi hả? Hôm nay về đúng giờ nhi! - Người phụ nữ  mỉm cười dịu dàng với nó. Bà rất đẹp, đẹp như một tiên nữ giáng trần khiến ai ai cũng xiêu lòng. Nó chạy lại ôm người phụ nữ đó. Đối với nó, bà là người phụ nữ quan trọng nhất. Bà không xa lánh mà luôn mỉm cười, kể cả khi nó bị mắc lỗi. Ở cạnh bà, nó luôn cảm thấy ấm áp, cho dù ai xa lánh nó cũng không quan tâm nữa, nó chỉ cần bà luôn ở bên nó thôi.

        - Hứ, con lúc nào chả về đúng giờ! - Nó chu môi làm vẻ giận dỗi rồi lại bậc dậy như nhớ ra một cái gì đó - Mẹ ơi, cha đâu rồi? không phải trở về thăm con hả? Hay là cha chốn ở chỗ nào rồi? - Vừa nói nó vừa chạy xung quanh tìm cha. Nó nhớ cha lắm, dù không biết cha như thế nào nhưng nó nhớ cha nhiều lắm, chỉ cần gặp cha một lần, một lần thôi là đủ.

         - Yết Nhi à, cha con chưa về! - Người mẹ đau buồn nhìn con gái, bà xót xa khi thấy con cứ trông mong cha mình và chưa dược một lần gặp mặt. Bà cũng nhớ ông, bà nhớ ông da diết. Bà không biết ông sống ở đó ra sao, bà chỉ mong ông được bình an rồi trở về với mẹ con bà. Bà đến ôm dứa con vào lòng, trấn an con - Yết Nhi, lần này cha chưa về được, đợi một thời gian nữa rồi cha sẽ về thôi!

        Nó thấy bà buồn, nó cũng buồn lắm. Nó không muốn bà có phiền muộn nào, nó muốn bà phải được vui vẻ và hạnh phúc. - Vậy thì con sẽ lớn thật mau để ba bất ngờ khi thấy con gái của ba trưởng thành và xinh đẹp.

        - Ừ, cha con chác chắn sẽ bất ngờ khi thấy con xinh đẹp như một thiên thần. - Bà bật cười nhìn cô con gái lém lỉm của mình.

        Hai mẹ con đang nói chuyện vui vẻ thì nó lại cảm thấy bất an. Nó ôm chặt người mẹ như sợ một điều gì đó. Bà mẹ thấy con hành động kì lạ liền hỏi - Con bị sao vậy? Buông ta ra nào! - Vừa dứt lời thì có người chạy vào báo

         - Nương nương, không xong rồi! Bọn chúng đến rồi! - Vừa nghe xong thì khuôn mặt bà mẹ biến sắc, nhìn chằm chằm vào anh lính gác cổng.

         - Vô lí! Sao bọn chúng lại tìm ra chúng ta nhanh thế được? - Cô người hầu im lặng nãy giờ giờ lại lên tiếng. Cô hạ giọng hỏi nó - Tiểu thư, hỗi nãy lúc chạy về nhà, người có làm rơi cái gì không? - Nó nghe cô người hầu hỏi liền lục lại đồ của mình rồi kêu lên - Chết, cái ngọc bội năm ngoái tỷ tặng muội giờ đâu mất tiêu rồi? Muội luôn mang theo bên mình mà! - Nó hốt hoảng lục tìm lại cái ngọc bội. Đó là thứ nó thích nhất trong tất tả món quà mà nó được nhận. Vì đây là do Miêu Miêu tỷ tỷ đã tự tay làm suốt ba ngày ba đêm để tặng nó. Ngoài mẹ ra, Miêu Miêu tỷ tỷ là người bạn thân nhất của nó. Mặc dù tỷ tỷ hay cáu gắt nhưng tỷ ấy lại luôn chăm sóc và chơi đùa với nó trong khi những người khác lại tìm cách tránh xa nó.

        - Chắc bọn chúng đã cảm nhận được qua cái ngọc bội mà Yết Nhi đánh rơi! Huy động tất cả mọi người chuẩn bị chiến đấu. - Bà đanh mặt lại, vẻ nghiêm nghị, nó chưa bao giờ thấy mẹ nó như thế. Chuyện gì đã xảy ra vậy? Nó tự hỏi mình rồi tự nhiên cảm thấy một sự bất an đến sợ.

        Anh lính tuân lệnh, chạy ra ngoài báo cho mọi người vào vị trí chiến đấu. Tiểu Miêu thấy nó sợ hãi, liền đến dỗ dành

        - Tiểu thư à, không có gì đâu. Tiểu thư ra sau nhà chơi đi, Chặp nữa nô tỳ sẽ vào chơi cùng tiểu thư.

        - Miêu Miêu tỷ tỷ, chuyện gì đang xảy ra vậy? - Nó ngây ngô hỏi, khuôn mặt lộ rõ vẻ lo sợ. Rồi nó lại quay sang hỏi mẹ. - Mẹ ơi, mẹ sao vậy? Bọn chúng là ai? - Nó không biết mọi người đang nó về cái gì,về ai. Tại sao mẹ lại nghiêm nghị như thế? Thực ra “ bọn chúng ” là người như thế nào?

        - Yết Nhi, con nghe ta nói này. Giờ con đi theo Tiểu Miêu rời khỏi đây, tý nữa sẽ có một đám người xấu đến, ta sẽ cho chúng một bài học. Con ngoan nhớ nghe lời Tiểu Miêu và đừng quay trở lại. Con nhớ chưa! - Bà mẹ lại mỉm cười dịu dàng với đứa con gái của mình. Bà muốn nó đi thật xa và thoát khỏi cái thế giới tàn độc này.

        - Còn mẹ thì sao? Sao mẹ không đi cùng con? - Nó không muốn mẹ ở lại, nó muốn mẹ đi cùng nó. Nó có linh cảm rằng nếu mẹ không đi cùng thì nó sẽ không được gặp lại mẹ nữa.

        - Ta phải ở lại để đuổi bọn xấu đi chứ! Con nghe lời ta, đi cùng với Tiểu Miêu ra khỏi đây, hãy đi thật xa và đừng trở về nữa. - Bà dỗ dành đứa con của mình. Nét mặt bà thoáng buồn. - Con hãy đi tìm cha thay ta con nhé! Tiểu Miêu, ta giao Yết Nhi cho muội, hãy đưa con bé đi đi. Nhanh lên!

        - Nương nương, xin nương nương hãy bảo trọng. Tiểu thư, chúng ta đi thôi!

        - Không! Mẹ đi cùng con đi, hay là con ở lại với mẹ? - Nó giằng tay ra khỏi Miêu Miêu tỷ tỷ rồi chạy đến kéo tay mẹ. Nó sợ, sợ lắm, nó sợ sẽ không nhìn thấy mẹ nữa.

        - Tiểu thư, không được đâu, chúng ta đi nào! Tiểu thư phải hiểu cho nương nương, nương nương không thể đi cùng người được. - Cô vừa nói vừa kéo tay nó đi, tính tình của nương như thế nào, cô hiểu chứ. Cô đã theo nương mười mấy năm trời, cô cũng không muốn để nương nương ở lại. Nhưng nương nương đã giao phó tiểu thư cho cô, cô không thể để nương nương thất vọng.

        - Yết Nhi! Con hãy đeo sợi dây chuyền này và đừng bao giờ tháo nó ra, nó sẽ bảo vệ và giúp con rời khỏi thế giới này. Con phải nhớ, đừng bao giờ tháo nói ra. - Bà vừa dứt lời, Tiểu Miêu đã bế nó chạy đi. Bà mong nó sẽ được bình yên ở thế giới của cha nó. Bà quay ra cửa chính, tay rút thanh kiếm đang ẩn trong không khí.

        - Báo, bọn chúng đã đến! anh lính hồi nãy chạy vào báo.

        - Giết! không chừa một tên. - Mặt bà lạnh như tiền, tỏa sát khí. Anh lính được lệnh liền chạy ra ngoài thông báo và nghênh chiến với bọn quỷ ở thế giới Akama.

        Bên ngoài ồn ào với những tiếng hét. Cảnh chém chém giết giết của 7 năm trước như được tái hiện lại ở trước nhà bà. Bà đứng đó, bà đang đợi để giết ai đó, người đã giết đứa em trai yêu quý của bà. Việc gì đến rồi cũng sẽ đến, số phận bà ra sao cũng được, bà chỉ mong đứa con vừa mới sinh ra đã trúng phải lời nguyền này sẽ vượt quá được.

        - Rầm…rầm… - Trần nhà bị nứt rồi đổ ầm xuống, một người đàn ông có đôi cánh quỷ màu đen xuất hiện. Trên người đàn ông đó tỏa ra luồng khí đen hắc ám

        - Lâu lắm không gặp, nương nương Elizabeth! Người vẫn xinh đẹp như ngày nào. - Người đàn ông cười nữa miệng rồi cúi đầu trước bà.

        - Đúng là lâu lắm không gặp, Arrow Devils! Còn ngươi vẫn là con chó trung thành của Victor Evans nhỉ. - Bà cười nửa miệng, giọng mỉa mai người đàn ông ở trước mặt. Bà đưa thanh kiếm lên, vẻ mặt kiên quyết. - Ngươi sẽ không bao giờ tìm thấy nó đâu.

        - Vậy thì ta xin cáo từ - Arrow liền vỗ cánh bay đi, bà nhảy lên ngăn lại, đâm thẳng nhưng người đàn ông đó ngã người ra sau, tránh được đường kiếm của bà, lộn hai vòng rồi tiếp đất. - Ngươi muốn đi sao? Ân oán của chúng ta vẫn chưa xong mà. Hôm nay tính hết một lượt luôn đi!

        - Nương nương, phải thất lễ với người rồi.

        Nói xong Arrow rút thanh đao đang được ẩn ở bên hông mình ra, nhảy vọt lên, xoay người chém. Thấy thế bà liền né sang một bên, phóng lưỡi kiếm của mình ra, sử dụng quạt Vân Hỏa (là quạt có thể quạt ra lửa) quạt một cái, lửa bay ra nhắm thẳng vào Arrow. Vừa né dược kiếm của bà thì lại bị lôi hỏa của quạt Vân Hỏa tấn công. Né không kịp, Arrow liền lấy đao ra đỡ nhưng đây không phải lôi hỏa bình thường nên thanh đao của hắn không đỡ nổi, bị lôi hỏa đẩy mạnh vào tường, tường sập xuống đè lên người hắn. Elizabeth thu kiếm về, khinh khỉnh nhìn đống đỏ nát đó nhưng cũng không dám khinh địch, liền phòng thủ. Từ chỗ đó, hắn bay vọt lên, rồi đâm thẳng xuống, thanh đao trong tay hắn bỗng biến thành Thiên Đao Mệnh (Thiên Đao Mệnh được coi là thanh đao thần, độ sát thương của thanh đao này rất cao). Elizabeth đưa kiếm lên đỡ, thanh kiếm đột nhiên phát sáng, sát khí tỏa ra vùn vụt, đẩy lùi được sát khí của Thiên Đao Mệnh. Arrow bất ngờ, “đây là thanh Kannaji trong truyền thuyết sao? Sát khí của thanh kiếm này thật kinh khủng”. Hắn cố gắng lấy sát khí của Thiên Đao Mệnh để khống chế sát khí của thanh Kannaji nhưng không thể, sức mạnh và sát khí của bà và của thanh Kannaji như hòa làm một, tạo ra một sức công phá khinh khủng làm nơi này như bị thổi bay. Elizabeth đẩy mạnh tay, Arrow không đỡ được nữa bị bay lên, bà liền thu kiếm, xoay người nhảy vọt lên, đạp mạnh hắn xuống.

        - Arrow! Ngươi hãm hại em trai ta, có kết cục như thế này cũng đáng lắm! - Elizabeth khinh khỉnh nói, bà nhìn Arrow hồi lâu, tưởng hắn đã chết liền quay người bỏ đi. Đột nhiên, một thanh đao đâm xuyên qua ngực bà, bà ngã xuống, cố gắng quay lại nhìn hắn

        - Nương nương, người không ngờ đúng không? Ta đã sử dụng Hoàng Phục Sinh (là phép cấm, có thể hồi sinh người mới chết. Muốn sử dụng phép này phải uống máu và hấp thụ vong hồn của một nghìn người.) trước khi giao đấu với người. Người rất mạnh, nhưng người không có thủ đoạn. Ha…ha…ha… - Arrow cười lớn, rút đao ra khỏi người Elizabeth. - Ta đã bôi độc lên thanh đao này, người không còn sống được bao lâu nữa đâu. Thật tiếc khi người không thấy được cảnh Akama sẽ làm gì những đứa trẻ đó, đặc biệt là con của người. Ha…a…a…ha…

        - Khốn nạn! Ngươi…. - Bà nằm la liệt trên sàn, căm phẫn nói. Hắn cười lớn rồi bay đi mất. Cơ thể bà nặng dần, nặng dần rồi bà gục xuống. Những tia sáng xanh từ người bà bay khắp nơi trong màng đêm đẫm máu.



Được sửa bởi The soul of the wind ngày Thu Aug 29, 2013 3:15 pm; sửa lần 2.

Yamada Rikka

Yamada Rikka
New Mem
New Mem

2 mo dau` buon` qua'



Được sửa bởi Yamada Rikka ngày Sun Sep 01, 2013 7:07 pm; sửa lần 1.

♥Yuki♥

♥Yuki♥
Member
Member

Yamada Rikka đã viết:2 
Bạn không được comt ngắn chỉ bằng một cái emotion như thế! Đó là spam. Phiền bạn sửa lại, trong vòng 3 ngày tôi sẽ xem lại, nếu không sửa tôi sẽ xóa bài viết!
Yuki Elizabeth

The soul of the wind

The soul of the wind
New Mem
New Mem

Cháp 2: Ngày nhập học (part 1)



[Fanfiction]: 12 chòm sao và những thế giới song song Sunset_in_rome_by_takmaj-d58wrid_large-jpg


         

         
         Tại gia cư của Thiên Yết và Thiên Bình.

         - Yết Yết! Yết Yết! Chị có dậy không thì bảo, hôm nay là ngày khai giảng đó. Chị mà không ậy thì đừng trách… - Một tiếng hét vang lên khắp nhà, không ai khác chính là Thiên Bình, nhóc vừa nhảy trên giường chị mình vưa la hét om sòm. Muốn gọi bà chị khùng khùng này dậy thì chỉ còn cách la hét om sòm hoặc dậy bả nhừ tử và dọa đốt chồng truyện của bả thôi. Mà hai cách cuối có khả năng sau khi bả dậy thì mình bị hành hạ nên cách đầu tiên là tốt nhất.

         - Rồi…rồi… Nếu thích thì đi khai giảng trước đi, chị đây chỉ muốn ngủ thôi! - Thiên Yết ể oải đáp. Sáng nào cũng vậy, cứ đến giờ là con nhóc Thiên Bình lên phòng la hét om sòm không cho nó ngủ. Nó tự hỏi sao nó có thể sống với con em này suốt mười mấy năm được cơ chứ? Thật là…

         Thiên Bình điên tiết, nhóc sắp tức chết với cái bà chị ham ngủ, háo sắc này mất thôi. À, đúng rồi! sao nhóc không nghĩ ra nhỉ, bà chị này vốn háo sắc mà! Cuối cùng nhóc cũng có cách dụ bà chị này dậy mà không cần tốn công, tốn sức nữa đây. Nhóc hắng giọng, nói dịu dàng - Được thôi! Vậy thì em đi khai giảng đây, ở đó có nhiều chàng kute lắm à. Mà chị không đi thì thôi! - Nhóc nói mà cứ kéo dài và nhấn mạnh cụm từ “có nhiều chàng kute”. Quả nhiên…

         Thiên Yết bật dậy, chạy vô phòng vệ sinh. Đúng hai phút sau, một cô gái thanh tú bước ra với bộ dồng phục ngay ngắn, mái tóc dài màu nâu đen được buộc gọn lên cao, miệng nở nụ cười thật tươi. Thiên Bình nhìn mà mắc cười, nhóc rất khâm phục tốc độ trở mặt của bà chị “yêu dấu” này quá, mới thế mà đã chuẩn bị tươm tất xong hết cả rồi.

         - Này, em còn đứng làm gì ở đó thế! Mau đi học thôi! Hôm nay là ngày khai giảng đó, không thể đi muộn được. - Thiên Yết nói giọng nghiêm túc với Thiên Bình làm nhóc cười khúc khích. Thiên Yết thẹn quá hóa giận, lườm nhóc một cái rồi nói  - Cười cái gì mà cười, có đi không thì bảo.

         - Có. Nhưng mà giờ đi thì sớm quá, phải xuống ăn sáng đã chứ. Chẵng lẽ chị định vác cái bụng đói đi học à! Với lại trai đẹp không chạy mất đâu mà sợ. - Nhóc vừ nói vừa đi xuống nhà. Còn Thiên Yết thì mặt đỏ cả lên, cái thoái háo sắc của nó lại bán đứng nó nữa rồi.

         - Này chị có xuống ăn không đấy, không nhanh thì em ăn hết đó nha! - Tiếng Thiên Bình vọng lên vẻ giỡn cợt, nó tức sôi máu. Mặt hằm hằm sát khí, đi xuống nhà. - Em thử đụng đến phần ăn của chị coi, xem thử em sống được bao lâu.

         - Làm gì mà ghê vậy? Em đã làm gì chị đâu? Ăn lẹ lên để còn đi khai giảng chứ! Không thì không kịp để ngắm mấy chàng à nha.- Nhóc nói mà cứ kéo dài giọng ra rồi cười khúc khích. Còn Thiên Yết mặt bí xị trừng mắt nhìn nhóc đe dọa rồi cười gian - Đúng rồi! Ăn nhanh để đến sớm mà gặp chàng Song Tử nữa chứ. Em không cần phải hối thế đâu, nếu vội thì cứ đi trước đi, không cần đợi chị! - Thiên Yết bắt chước giọng điệu của con em hồi nãy. Mặt của Thiên Bình tối sầm lại, người run run như dang kìm chế. Nhóc giả lơ rồi cắm cúi ăn, cố không để bà chị của mình đạt được mục đích.

         Thiên Yết nhìn đứa em ở trước mặt rồi nở nụ cười hình bán nguyệt. Nó hài lòng vì đã đảo ngược tình thế, thong thả ăn. Bà mẹ từ phòng khách đi xuống dọn đồ thấy không khí bất thường bèn lên tiếng hỏi - Hai đứa lại chọc nhau hả?

         - Không có! - Hai đứa đều đồng thanh nhưng ngữ khí của mỗi người lại khác nhau. Thiên Yết nói một cách bình thường và vui vẻ, còn Thiên Bình thì vẻ bực tức. Thấy vậy, bà phì cười rồi quay sang nói với Thiên Yết - Tiểu Yết à, sao con cứ suốt ngày bắt nạt em vậy?

         - Con nào dám! Con mà đụng đến một sợi tóc của nó thì sẽ bị thằng nhóc Song Tử xử đẹp mất! - Nó lặp lại cái giọng điệu hồi nãy, vừa nói vừa kéo dài giọng ra, lại còn chớp chớp mắt nhìn con em “thân mến” của nó nữa chứ.

         - Này, chị đừng có nói tào lao nhá! Em và hắn chả có gì hết! - Thiên Bình tức đến đỏ mặt, lớn tiếng quát. Lúc này, nhóc không kìm chế được nữa, đứng bật dậy, mặt hằm hằm (Yết: Tiểu Bình lại mắc bẫy nữa rồi. Ha ha… Tác giả: Nàng thích làm Tiểu Bình tức lắm sao? Yết: *cười* Đúng! Tác giả: …)

         - Sao gọi là “hắn”, phải gọi là “anh” mới đứng chứ. Thằng nhóc đó hơn em 3 tuổi đó! Mà chị đâu có nói em và thằng nhóc có gì, tự em cho là thế nha! - Yết cười gian, nói khích con em đang tức sôi máu trước mặt. Chỗ ngứa của Thiên Bình là Song Tử, vì nhóc rất ghét Song Tử nên khi bị ghép với tên đó thì nhóc lại nổi điên.

         Không nể nang chị nữa, Thiên Bình cầm ly sữa ném về phía bà chị ác ma của mình. Thiên Yết liền đỡ ly sữa nhưng không cho giọt sữa nào bay ra ngoài, nó thích thú nhìn nhóc - Cho chị à, cảm ơn nhá! Thật hiếm khi thấy em rộng lượng với chị đó. - Nói rồi nó uống liền một hơi cạn hết ly sữa. Thiên Bình thấy thế càng tức hơn, nhóc nhảy lên xoay người đá song phi vào Thiên Yết. Nhưng nó lại lộn người qua bàn ăn rồi đạp Thiên Bình văng vào tường. Nhóc chưa chịu thua, lấy mấy cái dĩa mà lia vào Thiên Yết. Nó lấy cái gậy ở gần đó rồi đánh mấy cái dĩa bay khắp phòng ăn nghe “xoảng” “xoảng” rồi làm vẻ tội nghiệp - Sao em lại nỡ động thủ với chị vậy, thật đau lòng quá!

          - Đau lòng cái khỉ gió gì! Không phải chị là người khiêu khích em trước sao? Đánh thẳng tay đi! Hôm nay em phải hạ được chị. - Thiên Bình hào hùng nói. Nghe vậy nó cũng chẳng nể nang gì nữa, nhảy tới. Còn Thiên Bình hết dĩa để lia nên tung cú đấm vào Thiên Yết. Ngay lúc đó….

          - Bốp! Bốp! - Cả Thiên Yết lẫn Thiên Bình bị văng ra cửa sổ rồi bay ra ngoài. “Chết rồi! Sao mình lại quên có ác quỷ đội lốt thiên thần ở trong nhà nhỉ. Ôi trời ơi! Toi đời rồi!” Cả hai người đều có cùng một suy nghĩ nhưng chưa kịp chạy đã bị tóm.

          - Hai đứa định làm loạn à? Trước mặt mẹ mà còn dám phá đồ hả? Muốn đánh nhau thì cứ việc, đánh đến chết luôn thì tốt nhưng phải biết chọn chỗ mà đánh nhau chứ. (Có bà mẹ nào lại đi khuyến khích con đánh nhau đến chết không trời! =.=”) Hai đứa nhìn xem, bao nhiêu chén dĩa đều bị hai đứa làm vỡ hết rồi, hàng xịn đấy! Mẹ làm rớt từ lầu hai còn chưa vỡ nữa là… Hai đứa muốn chết hả? Nếu thích chết thì đưa đầu ra đây, mẹ xử hết! - Vừa nói bà vừa cầm con dao giơ qua giơ lại khiến hai đứa con sợ xanh cả mặt. ( Thiên Bình + Yết: Bà mẹ ác ma!!! TT )

          - Mỹ Lệ, em làm gì mà ồn ào thế? - Một người đàn ông ểu oải đang bước xuống lầu
          - Anh đấy hả? - Bà mẹ đang đưa dao lên xử chảm hai đứa con của mình thì dừng tay, quay đầu lại. Còn Thiên Bình và Thiên yết như với được phao cứu sinh, chạy lẹ đến núp sau lưng người ông đó - Ba ơi! Cứu! Mẹ định tiễn bọn con xuống âm phủ để uống trà với Diêm Vương.
          - Diêm Vương pha trà ngon lắm, hai đứa sướng thế còn gì, nhớ mang về cho ba một ít. - Ông vừa nói vừa ngáp một cái thật dài khiến hai đứa điên tiết, đấm vào lưng ông mấy cái. Ông nhăn nhó quay lại nhìn hai đứa - Mấy đứa lại đắc tội gì với mẹ rồi?

          - Chứ còn gì nữa, bao nhiêu chén, bát, dĩa bị hai con trời đánh này đập vỡ hết rồi! (Tác giả: Sao bà lại nói các con của bà như vậy? Mỹ Lệ: *tỏa sát khí* Thì sao? Ngươi muốn uống trà với Diêm Vương không? Tác giả: Dạ không, em phắn đây!) Đây đều là hàng xịn, số lượng có hạn đấy. Trong đầu hai đứa nghĩ cái gì vậy? Thiên Phong! Anh giao hai con phá hoại đó cho em - Mỹ Lệ cau có quát.

          - Nhưng mà mẹ ơi, nhà mình đâu có thiếu tiền. Chỉ cần mua lại là được rồi mà. - Thiên Yết rụt rè nói, (What? Rụt rè á, có lộn không vậy?)  còn Thiên Bình thì gật đầu phụ họa.

          - Ừm… Chỉ cần mua lại là được rồi! Em có cần phải làm lớn chuyện thế không? Với lại em không nên hay tức giận như vậy, mau già đấy. - Thiên Phong nói giọng dịu dàng, cố gắng hạ hỏa bà vợ để hai đứa con của mình được sống sót khỏi bàn tay ác quỷ.
Mỹ Lệ cuối cùng cũng chừa cho Thiên Bình và Thiên Yết một con đường sống nhưng bà lại đuổi hai đứa ra ngoài đường sống. (Yết + Bình: Sao mình lại có bà mẹ như thế này? TT Thiên Phong: *nghĩ thầm* “ Ô la la, cuối cùng cũng đã tống hai con tiểu quỷ kia ra khỏi nhà rồi. Những ngày tháng còn lại của ta sẽ được yên bình, ha…ha… Tác giả: Một cặp vợ chồng ác độc)

          - Choang…

          - Mấy con kia, lại phá hoại cái gì đấy? - Tiếng Của Mỹ Lệ từ trong nhà vọng ra. Thiên Bình và Thiên Yết mặt xanh lét nhìn lọ hoa quý giá bị vỡ. “Chết rồi, lần này mình chết chắc.”

          - Mẹ ơi, muộn rồi, bọn con đi học nha! - Thiên Yết nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rồi kéo Thiên Bình chuồn lẹ. Nếu không mẹ sẽ xé nó và con em thành trăm mảnh mất. Thế là hai kẻ phá hoại chạy một mạch từ nhà đến trường.

Yamada Rikka

Yamada Rikka
New Mem
New Mem

Yamada Rikka đã viết:2   cháp 1 buồn quá

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết